Tống Đào Hoa còn chưa nói hết, thì cô ta đã bị một gậy của Đường Ngọc Lan, người không thể nhịn được nữa cắt đứt. Đường Ngọc Lan không biết từ lúc nào đã đoạt lấy cây gậy trong tay Triệu Đại Căn, trực tiếp đánh về phía Tống Đào Hoa: "Mày chính là cái thứ đồ chơi rẻ rách không có người muốn, cũng không nhìn xem chính mình là cái gì, còn dám so sánh với Tiểu Oánh của tao! Mày không phải thích Đổng Đại Dũng sao, mày lấy đi a, nhà chúng tao không cần tên súc sinh như nó!"
Tiện nhân này, cướp đàn ông của người khác còn không nói, thế mà còn dám ở trước mặt bà ta nói ba nói bốn với con gái bà ta, không cho cô ta một bài học thì bà ta không phải Đường Ngọc Lan! Hừ!! Tiện nhân!
Đường Ngọc Lan trước kia vẫn là một người rất hiền lành, hôm nay bị người đụng phải nghịch lân, Đường Ngọc Lan lập tức trở nên bất thiện, xách theo một cây gậy không ngừng đánh lên người Tống Đào Hoa, bà ta còn chuyên chọn tay, chân và những nơi nhiều thịt khác, đánh cho Tống Đào Hoa không ngừng gào thét, không còn sức lực nói chuyện nữa.
Bộ dáng hung hãn kia của Đường Ngọc Lan, làm cho người ta cũng không dám tùy ý tới gần.
Mễ Phong Thu lý giải cách làm của Triệu Đại Căn và Đường Ngọc Lan, đứa nhỏ nhà mình bị ủy khuất, không cho bọn họ ra mặt thì trong lòng bọn họ sẽ vẫn luôn nghẹn một hơi, bởi vậy lúc mới bắt đầu ông liền làm bộ cái gì cũng không nhìn thấy, đến lúc ông cảm thấy hai người bọn họ đã đánh không sai biệt lắm, thì mới lên tiếng nhắc nhở, kêu người tách hai người Đường Ngọc Lan cùng Tống Đào Hoa ra.
Đường Ngọc Lan trả lại cây gậy cho Triệu Đại Căn, sức lực của bà ta cũng giảm xuống hơn phân nửa, nhìn Triệu Oánh đi tới đỡ mình, trong lòng chua xót, nước mắt lập tức rơi xuống: "Con gái mệnh khổ của mẹ..."
Triệu Oánh nhẹ nhàng vỗ vai Đường Ngọc Lan, an ủi bà ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT