Lần này, Mễ Điềm Điềm hiểu rồi, mọi người cũng là do quá tò mò, muốn biết bên ngoài rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cho nên dứt khoát cùng nhau đi ra xem một chút.
Cô cười cong hai mắt, dùng ngón trỏ trống không trên tay làm động tác "suỵt", ý bảo mọi người im lặng một chút, đừng lớn tiếng quá, quấy rầy họ nói chuyện. Những người khác nhìn thấy, nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ họ sẽ làm theo.
Cùng lúc đó, động tác của mọi người đều chỉnh tề, yên lặng giơ dưa hấu trong tay lên, nhẹ nhàng cắn một miếng.
Aiyo, ăn dưa và ăn dưa.
Phía trước, bà cụ Mễ hoàn toàn không chú ý tới một đám người phía sau mình đã chuẩn bị hóng chuyện, bà ghé vào cửa, mở hé cửa ra, cố gắng nhìn bên ngoài, xem Triệu Hồng Diệp còn nói gì nữa.
Bên ngoài cửa.
Vẻ mặt Tiền Hải buồn bã, kéo Triệu Hồng Diệp nói: "Aiya, mẹ, đừng nói những thứ không có nữa, mẹ mau nói cái nhẫn vàng kia rốt cuộc như nào đi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT