Hai người Ông cụ Mễ cùng Thái Kiều Chi tương đối bình tĩnh, trong lòng hai người bọn họ nghĩ cùng nghĩ tới một chuyện: một cái vòng vàng nhỏ như vậy, không phải còn không có nặng bằng một hạt châu vàng mà Điềm Điềm tìm được đi?
Như vậy thì cũng quá xấu hổ rồi.
Về phần những người khác, đã rất bình tĩnh muốn trở về tiếp tục ăn dưa. Thì ra là chuyện này a, không phải chỉ có một cái vòng tay vàng thôi hay sao, cũng không có quan hệ gì rất lớn với nhà bọn họ, tin tức này cũng không có làm cho bọn họ có cảm giác kích động hay "nổ tung" đâu.
Sau khi bà cụ Mễ kích động qua đi, cũng rất nhanh đã tỉnh táo trở lại. Bà suy nghĩ một chút, hình như bà đã phát hiện ra nguyên nhân ban ngày Triệu Hồng Diệp xuất hiện ở trước cửa nhà bọn họ rồi, hoá ra là đặc biệt chạy tới khoe khoang với bà đâu. Còn về phần đồ vật mà bà ta dùng để khoe khoang này ư, bà cũng không có cảm thấy đỏ mắt ganh tỵ đâu.
Một cái vòng tay bằng vàng mà thôi, lại còn nhỏ như vậy, tùy tiện đụng phải hai chỗ, phỏng chừng liền biến dạng đi? Cũng không biết Triệu Hồng Diệp nghĩ như thế nào, còn nhất định phải mang ra ngoài đi lung tung, đến lúc đó vòng tay biến dạng, đừng lại đau lòng là tốt rồi.
Mễ Điềm Điềm lặng lẽ hỏi mẹ, vòng tay vàng bà nội nói rốt cuộc là như thế nào, nhìn có đẹp mắt không, rồi có đẹp hay không?
Thái Kiều Chi cũng không có tận mắt nhìn thấy, bởi vậy cũng không thể miêu tả cụ thể ra cho Mễ Điềm Điềm được, chỉ kiên trì nói đại khái là một vòng tròn màu vàng kim, dùng để đeo ở trên cổ tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play