Tiền Giai Dung thật cẩn thận nhìn về phía Tiêu Tuệ.
Hữu ích nha.
Tiêu Tuệ vừa vặn cũng đang nhìn Tiền Giai Dung. Lúc trước bà ta đã thu hết mọi hành vi của Tiền Giai Dung vào đáy mắt, sau đó lại phát hiện cô ta cư nhiên không khách khí liếc mắt nhìn cháu gái mình cùng Đường Lâm Khê một cái, trái tim đột nhiên nhảy dựng lên một chút. Nhưng rất nhanh, Tiền Giai Dung lại khẩn trương nhìn về phía bà ta, ánh mắt áy náy mang theo lấy lòng, không phải là ánh mắt làm cho người ta cảm thấy chán ghét, mà ngược lại, ánh mắt ấy khơi dậy dục vọng bảo hộ của Tiêu Tuệ.
Ai, dù sao Giai Dung cũng là một đứa nhỏ đáng thương, cuộc sống ở nhà của con bé không dễ dàng gì thì thôi đi, ra đến bên ngoài, bởi vì không cẩn thận nói sai thôi mà đã trở nên rụt rè sợ hãi rồi. Sao có thể mãi như vậy được? Thời gian dài trôi qua, tính cách như vậy sẽ không tốt cho bản thân con bé.
Nghĩ vậy nên ánh mắt Tiêu Tuệ nhìn về phía Tiền Giai Dung lập tức trở nên mềm mại.
Tiêu Tuệ nói với Mễ Điềm Điềm: "Vẫn là không được, Điềm Điềm cháu về trước với Lâm Khê đi, bác dâu Hai trước cùng Giai Dung nói chuyện một lát, lập tức cũng sẽ trở về ngay thôi, các cháu không cần chờ bác đâu."
Mễ Điềm Điềm ngược lại không có nhiều thất vọng, vừa rồi cô cũng chỉ là nghĩ đến nên thuận miệng nói mà thôi, nào biết Tiền Giai Dung cư nhiên phản ứng lớn như vậy? Cô chớp chớp mắt,"À" một tiếng, cùng Đường Lâm Khê đi qua lối mà Tiêu Tuệ cố ý nhường đường cho bọn họ, rồi đi về nhà, toàn bộ hành trình ngay cả một ánh mắt cũng không cho Tiền Giai Dung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT