Mễ Điềm Điềm đột nhiên nghĩ đến một thời gian trước, cha mẹ hỏi cô có muốn đi học hay không. Mặc dù lúc đó cô nói nguyện ý, nhưng tuổi tác bày ra trước mắt, cô vẫn còn quá nhỏ, cho nên cha mẹ cô tạm thời dẹp bỏ ý định đưa cô đến trường, lựa chọn ở nhà dạy cho cô một ít kiến thức cơ bản. Thông qua một thời gian học tập, Mễ Điềm Điềm có thể nói là thu hoạch đầy đủ, đối với trường học và tri thức đã có một sự quan tâm mạnh mẽ hơn.
Cô nghĩ đến Đường Lâm Khê lớn hơn cô một tuổi, vì vậy tò mò hỏi: "Anh Đường, anh định khi nào đi học?"
Phỏng chừng cũng chỉ còn có năm nay hoặc là năm sau nữa thôi là anh Lâm Khê sẽ học cùng một trường với anh Thiên Ân, vậy đến lúc đó cô liền quá thảm rồi, tiểu đồng bọn chơi đùa cùng cô đều bận rộn hết rồi... Tâm tình Mễ Điềm Điềm đột nhiên sa sút xuống, trong đầu đều là suy nghĩ, cô có nên đi nói với cha mẹ một tiếng để hai người họ cũng cho cô đi học sớm hay không?
Đường Lâm Khê nghi hoặc nhìn Mễ Điềm Điềm một cái, nghĩ không ra được vì sao hồi nãy lúc hỏi hứng thú của cô còn rất cao, sao bây giờ đột nhiên lại cúi đầu không nói lời nào rồi vậy?
Về câu hỏi của Điềm Điềm, Đường Lâm Khê suy nghĩ một chút, thành thật trả lời: "Hẳn là năm sau hoặc năm kia?"
Dù sao thì cậu cũng còn nhỏ, cũng không sốt ruột. Hơn nữa thân thể cậu vẫn luôn không được tốt cho lắm, vì thế gần đây cậu đang phải chậm rãi điều trị. Lúc trước bà dì Đường Ngọc Lan cũng có thương lượng với cậu, nói là nếu như cậu nguyện ý, sang năm có thể đến trường tiểu học trong thôn trước, chờ sau này trong nhà có điều kiện, thì sẽ đưa cậu đến trường học tốt hơn.
Ông nội của Đường Lâm Khê là Đường Ngọc Vĩ trước khi bị đưa xuống nông trường cải tạo lao động thì chính là giáo sư đại học, ngay cả Đường Lợi Dân cha cậu cũng có bằng cấp rất cao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play