Chỉ tiếc là bọn họ phải đi học, chỉ có chủ nhật trong tuần mới được tự do đi lại. Mà hôm nay chính là ngày cuối tuần, bọn họ tự nhiên phải nắm bắt cơ hội. Hôm nay, em gái nhất định phải đi chơi với bọn họ mới được!
Mễ Điềm Điềm người nhỏ, sức lực cũng nhỏ, không ngừng kéo qua kéo lại như vậy khiến cô cảm thấy thân thể nhỏ bé của mình càng lúc càng không tự chủ được, giống như là lập tức sẽ bị kéo đi vậy, cho nên cô nhịn không được lại cao giọng để cho các anh của mình nhanh chóng dừng lại, bởi vì cô tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài.
Dưới tiếng ồn ào ầm ĩ, đột nhiên, một trận thanh âm xé rách vải vóc rất nhỏ truyền tới từ mặt đất, thân thể Mễ Điềm Điềm đột nhiên cứng đờ, ba người quỷ dị yên tĩnh, đồng thời nhìn về phía thanh âm truyền đến.
Phía trên đôi giày màu xám trắng còn thêu một đóa hoa đào nhỏ màu hồng phấn nộn kia, vải ở phần mũi giày bị vểnh lên trên, lộ ra chiếc vớ màu trắng bên trong, đường chỉ dùng để nối liền mặt giày và đế giày đã bị rách, gió thổi qua một cái, phần vải bị rách ra ấy lập tức lộ ra vẻ nhỏ bé đáng thương bất lực, run run rẩy rẩy trong gió.
Ngón chân cuộn tròn của Mễ Điềm Điềm vô ý thức thả lỏng, đồng thời dưới cái nhìn nhìn chăm chú, đầy tính thăm dò của ba cặp mắt, không có giày bọc, mũi chân lập tức tự do hẳn lên.
Mễ Điềm Điềm không dám tin nhìn đôi giày đột nhiên bị hỏng của mình, trong mắt rất nhanh phủ đầy nước mắt, cô ngẩng đầu đáng thương nói với hai người Mễ Thiên Trạch và Mễ Thiên Hạo: "Giày của em hỏng rồi..."
Hai anh trai cũng bị choáng tại chỗ, bọn họ nhìn Mễ Điềm Điềm, cặp song sinh đồng thời phát ra một từ đơn âm tiết: "Ah ..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play