Cái bộ dạng giấu giấu giếm giếm này khiến cho bà cụ Mễ tức để nỗi hung dữ châm chọc mấy câu. Tiêu Huệ chẳng phải khinh thường nhất là dáng vẻ gia đình bọn họ keo kiệt bủn xỉn giấu hết những đồ tốt đi sao? Sao bây giờ lại bắt đầu học theo rồi, rốt cuộc bản thân bà ta có phát hiện ra không?
Chắc không phải là bị đồng hóa rồi chứ?
Có điều, hiện tại trong tay bà ta có không ít tiền. Đợt trước, ba đứa con trai đưa cho bà tiền bán nhân sâm, chia cho một phòng một ít, số còn lại trong tay bà ta thì để cho gia đình dùng. Bởi vì có chỗ tiền đó mà bọn họ đã ăn được thêm mấy bữa thịt.
Vậy nên, hiện tại bà ta thực sự khinh thường tấm vải trong tay Tiêu Huệ. Xanh xanh đỏ đỏ, mặc lên người còn chê là màu mè ấy chứ!
Lại nói đến một câu chuyện khác.
Thái Kiều Chi cầm lấy vải, đi về phòng liền lấy ra hộp kim chỉ của mình. Sau khi dùng thước dây đo cho con gái thì sẽ may váy lớn hơn số đo một chút. Trước đây bà đã từng làm váy cho trẻ con rồi, sớm đã tính sẵn bản vẽ trong đầu rồi, lúc đang chuẩn bị vẽ lên vải thì bị con gái ngăn lại.
Mễ Điềm Điềm chống tay lên má, ngoan ngoãn ngồi một bên nhìn động tác của Thái Kiều Chi, bỗng nhiên tò mò hỏi, hỏi thăm Thái Kiều Chi định làm váy kiểu gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT