Tiền Giai Dung một hơi chạy về nhà, trái tim còn khẩn trương đến mức đập thình thịch.
Cô ta cũng không biết mình bị làm sao nữa, sau khi nhìn thấy bà cụ Mễ đi ra, trong lòng cô ta liền sợ hãi, đợi đến lúc cô ta phản ứng lại được thì chân đã không tự chủ được mà chạy về nhà. Lúc này, cô ta dừng lại cũng không được, mà không dừng lại thì cũng không được, vì thế cô ta chỉ đành phải nghiến răng nghiến lợi, hung hăng trực tiếp lẻn trở về.
Tiền Giai Dung nghĩ, bà cụ Mễ cách vách kia, hẳn là cũng sẽ không đến nhà bọn họ cáo trạng đi? Chẳng qua chỉ là rách một bộ quần áo mà thôi, cũng không phải là chuyện to tát gì. Sau khi an ủi mình như vậy, tảng đá lớn trong lòng Tiền Giai Dung cũng chậm rãi hạ xuống.
Nhưng điều mà Tiền Giai Dung không biết chính là, ở nhà họ Mễ, không có một chuyện nào sẽ bị cho là chuyện nhỏ cả, huống hồ cô ta còn chọc đến cháu gái nhỏ mà bà cụ Mễ yêu thương nhất. Sau khi phát hiện Tiền Giai Dung vậy mà chuồn đi, bà cụ Mễ đã hạ quyết tâm, nhất định sẽ đến nhà Tiền Giai Dung một chuyến.
Lúc này Tiền Giai Dung còn không hay biết chút nào về việc này.
Sau khi chạy vào nhà, cô ta liền thả chậm bước chân lại, từ chạy chuyển sang đi bộ, từ từ đi đến chỗ ăn sáng.
Trải qua một đoạn thời gian tĩnh dưỡng, Triệu Hồng Diệp đã có thể miễn cưỡng xuống đất, Tiền Hải Kim tìm cho bà ta một cây gậy gỗ thô kệch làm gậy chống, nhưng bà ta lại không thích dùng cây gậy ấy, mà lại càng thích chỉ huy Vân Nga đỡ bà ta đi tới đi lui. Nhìn thấy Tiền Giai Dung tiến vào, bà ta cũng không còn cho cô ta sắc mặt tốt như trước nữa mà là âm dương quái khí nói: "Yo, Tiểu Phúc Tinh nhà ta, hôm nay có nhặt được thứ gì không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play