Ngược lại, Đường Ngọc Lan lại bắt đầu thúc giục Triệu Oánh: "Con và Đại Dũng kết hôn cũng được vài năm rồi, phải nắm chặt thời gian mà có con đi. Hai người các con cũng vậy, như thế nào mà một chút cũng không lo lắng vậy?"
Đổng Đại Dũng là tiến vào nhà họ Triệu ở rể, diện mạo anh ta tuy rằng bình thường, nhưng làm việc coi như siêng năng ra sức, bởi vậy, cho dù thỉnh thoảng anh ta có tham ăn tham uống một chút thì vợ chồng Đường Ngọc Lan cũng đều không để ý lắm, nói chung là tương đối hài lòng về anh ta.
Hai vợ chồng Đường Ngọc Lan bọn họ cũng là thật lòng mà tính toán cho con gái của mình, bọn họ lo lắng Triệu Oánh trời sinh chân đã bị thọt thì khi gả cô ấy ra ngoài cô ấy sẽ bị nhà chồng bắt nạt ức hiếp, cho nên bọn họ dứt khoát giữ con gái ở bên mình, rồi tuyển rể cho con gái. Mà chờ đến lúc tuổi của hai người bọn họ chậm rãi tăng lên thì bọn họ lại hy vọng con gái có thể sớm sinh cháu, có như vậy thì chờ đến lúc bọn họ đi rồi con gái cũng sẽ có người chiếu cố chăm sóc.
"Ha ha." Triệu Oánh đột nhiên cười một tiếng, lúc Đường Ngọc Lan hỏi cô ấy vì sao lại cười thì cô ấy lại trả lời rất nhanh là không có gì.
Đường Ngọc Lan sợ mình nói tiếp, ngược lại sẽ chọc con gái mất hứng, liền chuyển đề tài, nói chuyện liên quan đến Đường Lâm Khê với con gái. Đường Ngọc Lan nói cháu trai của bà ta nghe lời, hiểu chuyện, bình thường còn có thể chủ động giúp người lớn
Triệu Oánh cũng rất có hảo cảm với đứa cháu trai này, thỉnh thoảng cô ấy cũng gật gật đầu, tỏ vẻ mình đồng ý.
Đường Ngọc Lan nói chuyện lớn tiếng, cách một bức tường đất, nội dung trò chuyện của hai mẹ con bọn họ đều đã truyền vào lỗ tai Đổng Đại Dũng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play