Trong lòng của Mễ Điềm Điềm có một cái khái niệm mơ hồ, nhân sâm trưởng thành đặt ở trước mặt bọn họ lúc này là một vật vô cùng quý giá, cô không thể để cho bà nội tùy tiện đem nó đi bán được, làm vậy sẽ bị thiệt hại lớn.
Nghe xong lời của cháu gái, bà cụ Mễ cười tít cả mắt, vui tươi hớn hở trêu ghẹo một câu: "Nhìn đi, Tiểu Điềm Điềm của nhà chúng ta, còn là một đứa nhóc mê tiền đấy!"
Tham tiền rất tốt, tham tiền thật tuyệt vời, gia đình bọn họ nhất mực hoan
Những người khác nghe xong liền hiểu, cho Mễ Điềm Điềm một cái ánh mắt tán thưởng, sau đó cúi đầu cười.
Cái này chẳng phải là kiếm tiền trong im lặng à.
Hơn nữa, điều mà Điềm Điềm nói rất đúng, nếu bây giờ bán ra ngoài, cao nhất cũng chỉ có thể bán được với giá vài nghìn tệ, có khi chỉ được vài trăm. Nhưng nếu giữ lại ở trong nhà mấy năm, nói không chừng giá trị của củ sâm này sẽ tăng lên hàng chục, hàng trăm lần, tới lúc đó mới gọi là kiếm lãi lớn!
Cuối cùng, củ sâm ban đầu được cho là "Củ cải to" vẫn được bà cụ Mễ và ông cụ Mễ cùng cất giữ. Những người khác không có ý kiến gì, nhưng Tiêu Tuệ vẫn có chút không cam tâm, thấy ánh mắt tức giận của con dâu thứ hai, bà cũ Mễ nhàn nhạt nói: "Củ sâm này do các con cùng nhau phát hiện, nên nhà nào cũng có phần. Nếu như về sau vẫn bán củ nhân sâm này, thì chúng ta sẽ chia đều tiền bán nhân sâm, bà và ông của các con, con cả, con thứ, con út, chia làm bốn phần, chúng ta mỗi người một phần. Bà sắp xếp như vậy các con có ý kiến gì không?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT