"Mấy anh nói cái này hả..." Mễ Điềm Điềm đang muốn nói đống cỏ dại này không phải do cô nhổ, đã bị người khác cắt ngang.
"Được rồi được rồi, đống cỏ dại này không có tác dụng gì hết, chúng ta đi thôi nào!" Tiền Giai Dung từ bên cạnh nhảy ra, nhẹ nhàng đẩy Mễ Điềm Điềm đi về phía trước, trên mặt còn mang theo vẻ xấu hổ.
Thì ra, những cây nhìn tưởng là rau dại, lại chỉ là cỏ dại sao?Vậy cô ta vừa mới bỏ cỏ dại vào giỏ Mễ Điềm Điềm, hèn gì Mễ Điềm Điềm tức giận, thật sự là quá xấu hổ.
Tiền Giai Dung cảm thấy bản thân mình đã tìm được nguyên nhân vì sao giá trị hảo cảm bị tụt xuống rồi.
Mọi chuyện đều do cô ta
Phản ứng này của Tiền Giai Dung, ai mà đoán được đống cỏ dại này rốt cuộc là kiệt tác của ai đâu? Vì thế cô ta thiện chí cười cười, cố ý đánh trống lảng.
Tiếp sau đó, Mễ Thanh Thanh đề nghị mọi người đi dạo dạo ở gần đó, đừng đi gần mép sông. Trong thời gian gần đây, nước sông rõ ràng đã dâng lên, những người lớn trong gia đình không cho phép bọn họ một mình chạy gần sông. Đối với đề xuất này, tất cả mọi người đều đồng ý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT