Sáng sớm trời còn chưa sớm, sao anh ta lại ở bên ngoài?
"A —— đau chết tôi rồi." Tiền Hải che ngực mắng một câu,"Mễ Húc Quang, cậu làm gì vô duyên vô cớ đánh người vậy chứ?"
Vừa nãy một khuỷu tay kia không lưu lực, Tiền Hải suy nghĩ không chừng đến tối nay thì ngực của mình sẽ bị bầm tím, trong lòng có chút hối hận tại sao lại đi sang đập vai người ta.
Mễ Húc Quang lại không quan tâm, lườm anh ta một cái, cũng chỉ trích nói: "Ai bảo anh lại đập vào vai tôi từ phía sau như thế? Trời còn tối như vậy, lỡ như không phải người tốt làm sao bây giờ, đương nhiên tôi phải lựa chọn tự vệ."
Việc này cũng thật sự khiến Tiền Hải đuối lý, không bị người đánh một trận tơi bời đã tính là may rồi. Tiền Hải thuộc về loại hình chỉ biết bắt nạt kẻ yếu, ở nhà đối với vợ con thô bạo, thời điểm ở bên ngoài thì ngược lại, gặp phải người lợi hại hơn mình thì sẽ lúng túng đến đòi mạng. Trước đây anh ta từng bắt nạt Mễ Mỹ Tình sát vách nhỏ hơn mình vài tuổi, sau đó liền bị Mễ Mỹ Tình nhà họ Mễ ba anh em hành hung, trong đó có Mễ Húc Quang càng nhỏ hơn một chút nhưng đánh ác nhất, cho nên anh ta có bóng ma trong lòng.
"A, ha ha, chuyện này không phải là tôi nhìn thấy cậu vui vẻ cho nên liền đến lên tiếng chào hỏi sao?" Tiền Hải cười gượng vài tiếng, dời đề tài,"Cậu đây là muốn đi lên trên trấn? Vừa vặn, tôi cũng muốn qua đó bán ít đồ, chúng ta cùng đi, trên đường cũng có bạn."
Mễ Húc Quang ở góc Tiền Hải không nhìn thấy được nhíu mày, trong lòng có chút bất ngờ. Bán đồ vật? Từ trước đến giờ chỉ có nhà họ Tiền mang đồ vật trong nhà đi bán, làm gì có vật gì tốt đáng giá để cho anh ta chạy đi trên trấn bán?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT