Một người phụ nữ say rượu, đêm khuya có thể yên ổn mà leo lên giữa sườn núi, cố tình đến chùa miếu rồi mới bất tỉnh nhân sự, không chỉ một lần mà nhiều lần như vậy, thật sự giống như Tuý Ông ý không nằm ở rượu.
Có lẽ chỉ có con cháu Phật môn với lòng đầy thuần thiện mới có thể tin tưởng được.
“Ngươi nghe ta nói,” Hứa Hàng hạ giọng, ghé sát tai tiểu sa di, “Sau này nếu nàng lại đến tìm sư phụ ngươi, ngươi có thể ngăn được thì ngăn, đừng để sư phụ ngươi thấy nàng.”
“Tại sao?”
“Nàng là một nữ nhân, đêm khuya ra vào chùa miếu, biết thì nói sư phụ ngươi thiện tâm, không biết sẽ bảo chùa miếu dâm loạn. Huống hồ, nàng còn có chút thân phận, vì tốt cho sư phụ ngươi, ngươi nghe ta là được.”
Tiểu sa di cảm thấy hợp lý, nhưng chỉ một lát sau lại buồn rầu: “Nhưng nếu nàng say rượu mà đến thì sao? Chẳng lẽ cứ mặc kệ?”
Hứa Hàng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Ngươi viết câu đối, vế trên viết ‘lầm đánh đàn vì chu lang cố’, vế dưới viết ‘hiếu đễ trung tín lễ nghĩa liêm’, đến tối thì lén treo ở cửa miếu. Nàng nếu nhìn thấy, sẽ không còn đêm khuya say rượu đến đây nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT