Viên lão thái thái vừa xuất hiện, thấy phòng chất củi trong cảnh tượng thảm hại, gương mặt từ bi khẽ động, trong tay lần vài hạt Phật châu, miệng lẩm bẩm, rồi mới bước vào.
“Sáng sớm tinh mơ, làm Đoạn tư lệnh xem Viên gia ta chê cười. Một chuyện ân oán của hạ nhân, không cần phiền đến Đoạn tư lệnh hao tâm tổn sức. Mời ngài ra sảnh ngoài uống trà.”
Đoạn Diệp Lâm cùng Kiều Tùng liếc nhìn nhau, ý của Viên lão thái thái rõ ràng là muốn tiễn khách, nhưng việc này lúc này hắn không thể bỏ qua.
“Lão thái thái khách khí rồi, hiện giờ chuyện này liên quan đến tính mạng, không phải lúc dùng trà.” Đoạn Diệp Lâm dứt khoát từ chối.
Viên Dã thấy vậy vội lên tiếng: “Nãi nãi, là con mời Đoạn tư lệnh tới…”
“Làm càn!” Viên lão thái thái tức giận từ đan điền, nghiêm khắc giáo huấn Viên Dã: “Ngươi cũng sắp thành gia lập nghiệp, thế mà vẫn không biết lo liệu. Việc này nếu bị kẻ có ý lợi dụng, chẳng phải mang họa đến cho Viên gia sao! Hiểu chưa?”
Người ta thường nói, Viên gia lão thái thái lúc trẻ từng oai phong một vùng. Sau khi trượng phu qua đời, đối mặt với Nhật khấu xâm thành, bà không ngần ngại buông khung thêu, cầm dao chẻ củi đứng chắn trước một nhà già trẻ, là một người phụ nữ đầy khí phách.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play