Quân Thống phủ chưa từng kín kẽ đến mức này, bên ngoài được canh phòng ba lớp, ngay cả một con bồ câu đậu trên tường cũng bị một thương đánh chết.
Ngược lại, bên trong phủ đầu, tiểu viện thiên giác lại có vẻ rất yên tĩnh.
Quản gia Lão Dương đã lớn tuổi, Quân Thống từ lâu không để ông bận rộn việc trong ngoài, còn tính ưu đãi, cho ông dưỡng nhàn, liền ở tại tiểu viện này. Hai ngày nay, Lão Dương phải thêm nhiệm vụ trông giữ phạm nhân.
Phạm nhân kia bị giam trong địa lao của tiểu viện, không thấy ánh sáng mặt trời. Lão Dương chỉ phụ trách giữ chìa khóa cửa lao, còn bên ngoài đều có thương thủ canh gác, ông không cần hao tổn tâm sức gì.
Đêm nay, Viên Dã dẫn theo một người mặc áo choàng đen lẻn vào phủ. Người đó che nửa mặt. Viên Dã thừa dịp giao ban, nhờ một binhnh gác cổng từng chịu ơn mình giúp đỡ đưa người vào. Người nọ ngày mai sẽ phải điều đi, hôm nay là cơ hội duy nhất để gặp tù nhân.
Lão Dương vừa thấy Viên Dã liền cười: “Thiếu gia làm sao mà tới đây?”
Viên Dã không dài dòng: “Lão Dương, mở cửa ra, ta muốn gặp tù nhân kia một lần.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT