Đoạn Diệp Lâm thu hồi ánh mắt, vuốt ve cúc áo trên quân trang: “Ngươi có cách nào không?”
Viên Dã mỉm cười: “Thỉnh cầu tư lệnh dẫn ta đến chỗ bảo quản quân khí.”
Đoạn Diệp Lâm cảnh cáo: “Ta nói trước cho ngươi biết, súng bắn chim đầu đàn, vào lúc này, hung phạm lại càng dễ chó cùng rứt giậu. Nếu ngươi chỉ dùng mánh lới, hừ... Con trai Quân Thống, phạm pháp, lão tử sẽ trực tiếp bắn chết.”
Nghe đến hai chữ bắn chết, mọi người không khỏi run lên.
Viên Dã lại rất bình tĩnh, chỉ mỉm cười.
Khi cánh cửa khu bảo quản quân khí được mở ra, Viên Dã tiến đến giá súng số 2. Đây là nơi các binh sĩ thay phiên nhau giao nhận vũ khí trong nhiệm vụ tuần tra hằng ngày. Súng số 1 là loại họ đeo bên mình, còn súng số 2 dành cho nhiệm vụ ngoại phái. Mỗi loại súng đều có số lượng cố định, được phân phối rõ ràng cho từng binh sĩ, mỗi người có chìa khóa riêng, không thể sử dụng lộn xộn.
Viên Dã đứng trước dãy súng số 2, nhìn đi nhìn lại, rồi rút từ túi ra một chiếc bật lửa ngoại quốc tinh xảo, châm thử lên lưỡi lê của từng cây súng.
Mọi người không hiểu hắn làm vậy để làm gì, chỉ lặng lẽ thầm thì trong lòng.
Thẳng đến lúc Viên Dã đốt đến thương thứ năm, ngọn lửa lóe sáng, bề mặt của đao dần dần chuyển sang màu lam. Kiều Tùng liền vội vàng ghé đầu nhìn, cảm thấy cảnh tượng này giống như ma thuật của phương Tây.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play