"Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội." Lộ Đình Phong nói ra tám chữ, dừng lại một chút mới lại nói tiếp: "Trong tai hoạ, lòng người khó đoán, may mắn chỉ là nằm mơ, em yên tâm, anh cam đoan với em, chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không xảy ra trong hiện thực..."
Khi nói xong, anh ấy quay đầu, ánh mắt lành lạnh nhìn về phía Lộ Hữu Vi.
Nếu nói đến đồng tình và sự lương thiện, anh ấy tự nhận bạc tình lãnh đạm, không có loại cảm xúc này, so sánh ra thì trong nhà ba người, Lộ Hữu Vi có sự thương cảm nhiều nhất.
Lộ Hữu Vi đọc được thông điệp từ trong ánh mắt lạnh lùng không tiếng động của con trai mình, có hơi cạn lời: "Ba cũng không phải chúa cha, làm sao có thể vì cứu những người khác mà đặt người trong nhà vào thế nguy hiểm?"
Lộ Đình Phong không lưu tình: "Phần lớn mọi người lúc cứu người đều cực kì tin tưởng, cũng không cho rằng những hành động này sẽ uy hiếp đến mình và người nhà. Nói tóm lại, không có sự đồng ý của con và Tâm Tâm, ba cũng đừng làm cũng đừng nói bất cứ điều gì.
"Thái độ đàng hoàng một chút, thằng nhóc như con hiểu hơn cha!" Lộ Hữu Vi nhíu mày: "Bất kể có chuyện gì xảy ra thì người nhà vẫn là trên hết" quy tắc đạo đức này không phải là ông dạy nó hay sao, bây giờ lại bị con trai giáo huấn ngược lại.
Oong đang muốn mở miệng an ủi con gái vài câu, điện thoại di động để ở phòng đối diện vang lên.
Hiện trên điện thoại di động là một dãy số xa lạ, không phải số điện thoại di động cũng không phải số điện thoại bàn, mà là một dãy số.
Bây giờ là hơn một giờ sáng, ai sẽ gọi vào giờ này?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play