Bánh ú được gói trong lá sậy tươi vừa thơm vừa mềm, đúng lúc cũng lâu lắm rồi họ không ăn bánh ú, cho nên lần này họ cùng nhau làm tổng cộng có ba vị bánh ú khác nhau.
Một cái là nhân mặn thịt ba chỉ trứng muối, gạo nếp và thịt lợn có xen chút mỡ đã được tẩm gia vị trước khi gói, khi ăn thì có hương thơm tươi mát và đậm đà, cắn cái nào là thỏa mãn cái đó.
Một cái là nhân ngọt với sự kết hợp hoàn hảo của gạo nếp và đậu đỏ.
Còn cái thứ ba là bánh ú không có nhân, sau khi bóc vỏ có thể ăn trực tiếp, khi ăn có thể nếm được vị ngọt mềm vốn có của gạo nếp, loại này cũng có thể ăn với một chút đường.
Với sự phối hợp của mọi người dù bánh ú không được đẹp lắm nhưng không có vấn đề gì cả, rất nhanh thì bánh ú đủ vị đã lấp đầy nửa nồi, Dương Vận đề xuất nên nấu nửa nồi này trước để mọi người ăn cho đỡ thèm rồi hắn nấu tiếp.
"Mấy cái mấy ú này, có muốn mang qua tặng cho mấy người bên nông trại một ít không?" Dương Nhẫm Nhiễm hỏi, vì ngày hôm qua Kỷ Ninh Tâm đã tận dụng không gian dự trữ đồ lấy ra một chiếc xe đạp trẻ em bốn bánh để vào bãi đất trống phía trước nông trại.
Việc thăm dò tình hình không khó như lúc đầu họ nghĩ, vì sau khi trải qua trận mưa xối xả kia, vào buổi trưa mỗi ngày thì người trong nông trại đều sẽ từ tầng hầm đi ra ngoài, họ cũng sẽ vận động và ngồi trò chuyện ở bãi đất trống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT