"Ừ." Kỷ Ninh Tâm gật đầu, mặc dù có một số khu vực tồn tại trong không gian cách ly với thế giới bên ngoài theo cách mà cô vẫn chưa hiểu rõ, nhưng không gian ban đầu——cũng chính là bản thân RV vẫn thực sự tồn tại trên thế giới này, tấm khiên tự động mở ra cũng là để bảo vệ RV.
Tuy rằng không biết sự hư hại của chiếc RV sẽ gây ra ảnh hưởng gì đến những khu vực gắn liền với nó, nhưng cô chắc chắn không thể để điều này xảy ra, dù những khu vực khác có an toàn đến đâu thì khi nguy hiểm ập đến, cô vẫn phải bảo vệ tốt chiếc RV trước tiên.
Cô đưa bản vẽ bằng giấy của công viên sinh thái cho đối phương: "Cơn mưa đen bên ngoài có tính ăn mòn rất mạnh, tình hình rất nghiêm trọng nên tôi không muốn dùng chức ănng lái xe tự động. Cửa các nhà kính trên rất hẹp, đường bên trong không dành cho ô tô, tôi muốn đi qua cửa nhà kính mà tránh làm hỏng xe, nếu đỗ xe thì chọn một chỗ gần góc đường."
Hiện tại trong công viên sinh thái còn rất nhiều người, cô không biết sau này những người ở chỗ khác có chuyển đến nhà kính hay không, dù sao bản thân nhà kính vẫn có thể ngăn được mưa axit, hơn nữa những địa điểm đó cũng có cửa, cũng không kín gió, hơn nữa bên trong không thích hợp để dừng chân, cho nên có chọn dời đi hay không thì phải xem sự lựa chọn của bản thân.
"Hiểu rồi." Tiểu A quét qua bản đồ hai lần, trong mắt lóe lên ánh sáng nhạt, lập tức đưa cho cô.
Loại ánh sáng nhạt trong mắt đối phương khiến cô nhớ tới hai chữ "quét hình".
Tiểu A ngồi vào ghế lái khởi động xe, hiện tại đã có tấm chắn bảo vệ, chiếc RV không bị mưa axit trực tiếp ảnh hưởng. Anh không mở đèn xe, bởi vì không cần, Kỷ Ninh Tâm ngồi ở ghế phó lái, im lặng nhìn những vệt mưa đen bay bên ngoài kính chắn gió.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play