Kỷ Ninh Tâm hiểu tâm tình của cô ấy, sau khi bấm số, cô nhấn nút rảnh tay.
Một lúc sau, cuộc gọi được kết nối, đầu bên kia truyền đến giọng nói của đối phương, có chút bất an và thận trọng: "Alo? Là... Tiểu Nhiễm sao?"
Dương Nhẫm Nhiễm nghe thấy giọng nói quen thuộc này thì gần như là bật khóc: "Mẹ... con đây... con lo lắng cho mẹ quá. Mẹ đã đi đâu thế?"
"Mẹ và ông ngoại của con đang ở trong Thương Thành. Có sự thay đổi tạm thời, lúc đó tất cả điện thoại di động đều bị lấy đi, cho nên mẹ không thể thông báo cho con... Nhóm Tâm Tâm ở đâu, bọn họ có an toàn không?"
Mấy ngày nay đối phương cũng không thể nào liên lạc được với bọn họ, cho nên cũng lo lắng không kém.
Khu vực huyện Bạch Vân là khu vực bị ảnh hưởng nặng nề nhất, hơn nữa bọn họ cũng đã nhìn thấy những bức ảnh được máy bay không người lái đi quay chụp sau thảm họa ở trên tin tức. Khắp nơi là đống đổ nát và thi thể, người duy nhất có thể di chuyển là những con thây ma biết đi, khung cảnh đó giống như địa ngục vậy. Ngay cả máy bay không người lái cũng không dám bay thấp để chụp cận cảnh, bởi khắp nơi trong đống đổ nát đều treo đầy những mảnh nhỏ và thịt nát của thân thể người, hình ảnh quá đáng sợ.
Bà ấy rất hối hận vì đã không mang theo Dương Nhẫm Nhiễm và Kỷ Ninh Tâm đi cùng, mặc dù sẽ ảnh hưởng đến gia đình Kỷ Ninh Tâm, có thể khiến bọn họ gặp nhiều hạn chế và mất tự do, nhưng thà mất đi tự do còn hơn không biết sinh tử như thế nào...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT