Trong lòng cô cảm thấy rất vi diệu, nhưng sự vi diệu này không làm sự cảnh giác và dè chừng trong cô biến mất, chỉ là tăng lên một tầng cảm giác bên trên, nên mới dùng từ vi diệu để miêu tả.
Cuối cùng, Kỷ Ninh Tâm vẫn phải tốn hao bốn, năm phút tắm rửa.
Lúc cô trở về phòng, quản gia đang thổi tắt ngọn nến thơm, bên trong phòng tràn ngập mùi hoa cỏ nhàn nhạt, và không một hạt bụi nào sót lại trong phòng, anh đi đến bức tường pha lê trước mặt, kéo màn cửa lại giúp cô, sau ra hiệu kêu cô ngồi xuống sofa.
Cô cảm thấy khó hiểu, nghỉ là Tiểu A có chuyện muốn nói với mình, cô từ từ đi qua, vừa mới ngồi xuống, anh đã vây quanh ghế sofa, đưa tay ấn huyệt thái dương cô.
Kỷ Ninh Tâm lập tức đứng dậy, khó hiểu quay đầu nhìn đối phương. Dưới ánh sáng ấm áp nhàn nhạt, anh dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn lại cô: "Chủ nhân, không phải ngài đau đầu sao?"
Kỷ Ninh Tâm hiểu rồi, lần này thật sự rất đau đầu, cô tự ấn huyệt thái dương của mình: "Ý của tôi là, tôi rất mệt mỏi muốn nghỉ ngơi, anh cũng nghỉ ngơi đi." Cô nhìn anh, lại hỏi,"Ban đêm anh đi ngủ như thế nào?"
"Tôi sẽ tiến vào hình thức ngủ đông." Tầm mắt anh hơi nheo lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT