Có người tuy không rời đi nhưng cũng không đứng ngoài cuộc, thay vào đó họ đi đến phòng an ninh của cổng lớn, bên trong có bảng điều khiển công tắc của cổng lớn, đợi xe của người khác rời đi sẽ nhanh chóng đóng cửa.
Mặc dù các góc phía sau của tiểu khu toàn rác nhưng hai bên sườn của tiểu khu lại bao quanh bởi sông, bên ngoài cũng không có đường đi bộ, dù có ai đó hoặc người nhiễm bệnh muốn vào cũng chỉ có hai lối đi duy nhất có thể vượt qua.
Về địa hình mà nói, nó rất có lợi cho việc phòng thủ, chỉ cần bảo vệ cổng sắt chạy bằng điện cao, tiểu khu sẽ luôn được an toàn. Họ có thể cho mình chút thời gian để bình tĩnh, có nhiều thời gian hơn để suy nghĩ làm gì tiếp theo.
Ở căn biệt thự số 8, có người đứng cửa sổ nhìn ra, bất an quay đầu lại: "Họ đều thu dọn đồ đạc rời đi rồi, ta phải làm gì?"
Người nói là một trong số bạn học của Kỷ Ninh Tâm, bọn họ không có xe, hiện tại bên ngoài lại có tình huống như thế này, cơ bản không thể đi bộ ra ngoài mua vật liệu như trước được nữa.
"Bây giờ hỏi làm thế nào có ích gì chứ?" Hồ Đồng đi xuống từ cầu thanh trong căn biệt thự, giọng điệu rất khó nghe.
Anh ấy vừa đứng trên tầng quan sát vụ nổ mạnh ở nơi trú ẩn, nhưng trước vụ nổ mạnh, trong đêm tối lại có một chiếc trực thăng bay về phía đông nam, như vậy, trước vụ nổ đã có người chạy trốn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT