Cố An Kỳ ngồi ở góc lẳng lặng nhắm lại mắt, theo thói quen bắt đầu nghĩ xem lát nữa nên diễn như thế nào. Trịnh Văn Quân nhìn cô tĩnh tâm dưỡng khí cũng không quấy rầy cô, chỉ có điều khi ánh mắt anh dừng trên mấy ngón tay mềm oặt của cô thì chân mày nhíu chặt lại.
Đúng vậy, anh đúng là không biết chuyện xảy ra trước đó cùng với ân oán của Cố An Kỳ và Diệp Y Dung, nhưng với hiểu biết của anh về Cố An Kỳ, cô không phải người thích gây chuyện thị phi, dù cô gặp chuyện không may thì vẫn luôn bình tĩnh chứ sẽ không bao giờ khơi mào. Anh chưa bao giờ tưởng tượng được cảnh Cố An Kỳ cãi nhau với người khác, lại còn dẫn đến cả hành động hắt trà nóng.
Tay cô bây giờ vẫn còn sưng đỏ, lát nữa lên sân khấu thì chỉ cần giả vờ tát một cái, chắc sẽ nhanh chóng xong cảnh này thôi.
Nhìn hai má nhợt nhạt của cô, Trịnh Văn Quân lại nhíu mày càng sâu hơn. Anh tôn trọng lựa chọn muốn lên diễn của Cố An Kỳ, nhưng thân là bạn bè tất nhiên sẽ lo lắng cho cô.
Tuy cảnh tiếp theo không sử dụng nhiều đến tay nhưng trong lòng anh đột nhiên lại thấy không yên.
Cảnh hôm nay của anh đã quay xong, vốn anh nên trở về ngủ bù nhưng nhìn Cố An Kỳ như vậy anh lại không yên lòng, vì thế định nhìn cô quay xong mới đi.
“Trên mặt tôi có gì sao?” Cố An Kỳ khá mẫn cảm với tầm mắt người khác, dường như đã nhận ra tầm mắt Trịnh Văn Quân, cô chậm rãi mở mắt, hai tròng mắt đen như mực yên lặng nhìn anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT