Nhìn thoáng qua thì không thấy gì, nhưng nếu quan sát cẩn thận sẽ phát hiện ánh mắt Cố An Kỳ dần dần thay đổi, giống như đang thật sự nhìn thấy cái gì đó. Cuối cùng tầm mắt cô dừng lại tại một điểm, chớp chớp mắt.
“Thông qua!” Lâm Hạc Quần lập tức hô “Thông qua”, cảnh này đã quay xong, tiếp theo chỉ cần xử lý hậu kỳ là được.
Lâm Hạc Quần bảo nhân viên vẽ giúp Cố An Kỳ một ký hiệu trên mặt đất rồi để cô đi hóa trang.
Trịnh Văn Quân vẫn đứng một bên, thấy Cố An Kỳ kết thúc lập tức ném cho cô một cái khăn lớn: “Mùa đông đừng để cảm lạnh.”
“Tách”, “Tách”, âm thanh chụp ảnh không ngừng vang lên, phần lớn truyền thông đến cùng Trịnh Văn Quân đều nhanh chóng bắt lấy khoảnh khắc “Tình yêu” này.
“Cám ơn.” Cố An Kỳ cười cười, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ cầm thêm vài thứ đi vào cái lều dựng tạm.
Mặc dù bây giờ đã qua mùa đông, là thời điểm cho vạn vật tái sinh nhưng trời vẫn còn rất lạnh, sản phẩm lần này dành cho mùa hạ nên cô phải mặc một chiếc váy mỏng để quay, để đảm bảo hiệu quả cô còn không mặc quần áo chống rét, cái khăn này có thể nói là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, khiến cô ấm áp không ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT