Liễu Trần không ngờ rằng, nói chuyện một hồi lại bị đối phương biến khách thành chủ, cậu vẫn quá mềm lòng với Cảnh Thụy Uyên.
Tai đỏ bừng, dù sao chuyện này là do mình nói dối nên cậu miễn cưỡng thừa nhận.
"Không thể coi là dỗ dành, nhiều nhất là giải thích." Liễu Trần nói, "Nếu anh cứ khăng khăng cho là dỗ dành, cũng được... vậy."
"Được." Cảnh Thụy Uyên cười khẽ, "Bây giờ tôi không ghen nữa."
"Liễu Trần, có vài điều tôi muốn nói rõ với em." Cảnh Thụy Uyên nhanh chóng nghiêm túc, trong mắt là sự dịu dàng hiếm thấy.
"Gì cơ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT