Hà Loan Loan vốn dĩ chỉ muốn ngăn ngừa trận cảm mạo này lây lan trên diện rộng, không nghĩ tới chuyện đến Trạm y tế công tác.
Cô nở nụ cười, uyển chuyển từ chối: “Ngại quá bác sĩ Chu, thỉnh thoảng tôi có thể hỗ trợ, nhưng nếu nói tới đó làm cố định thì chắc không được đâu, tôi không đủ điều kiện, còn phải học tập rất nhiều.”
Bác sĩ Chu nhanh chóng xua tay: “Biểu hiện hôm qua của cô đã cho thấy cô rất thành thục! Ít nhất là cảm mạo phát sốt thông thường cô sẽ chữa được đúng không? Huống chi bản thân tôi cũng là vừa làm vừa học tập thêm. Nói thế này đi, sở dĩ tôi tới tìm cô là vì diễn tập thực chiến hôm nay chính thức bắt đầu, trong ba ngày này, mấy người đó cứ như không muốn sống vậy! Tôi nghĩ ba ngày sau sẽ có rất nhiều người bị thương! Nếu cô có thể thì tới hỗ trợ!”
Các chiến sĩ bị thương? Hà Loan Loan nháy mắt sốt ruột hỏi: “Bác sĩ Chu, phó đoàn trưởng Cố từng bị thương sao?”
Tối hôm qua trong lúc hỗn loạn, hình như cô sờ được một vết sẹo trên tấm lưng rắn chắc của anh...
Bác sĩ Chu thở dài: “Cậu ấy có thể ngồi vào vị trí kia, chính là dựa vào một tấm thân đầy sẹo đổi lấy! Hai người là vợ chồng, chắc hẳn cô cũng thấy được vết sẹo trên người cậu ấy, đoàn trưởng Cố là người cứng cỏi. Mỗi lần cậu ấy bị thương, dù nhiều hay ít, có nghiêm trọng hay không thì đều nhường cơ hội chữa trị cho các binh sĩ khác trước, có một lần cậu ấy bị thương mà chịu đựng không nói, vụn thủy tinh găm trong da thịt suốt mấy hôm, chờ đến khi Trạm y tế hết bận rộn, cậu ấy mới đến nhờ tôi gắp ra...”
Nói đến đây, bác sĩ Chu lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play