Hà Linh Linh biết bản thân rơi vào thế hạ phong, tuy cô ta không phục nhưng bây giờ không thể không hòa hoãn thương lượng với Hà Loan Loan.
“Tôi thừa nhận trước đây tôi đã chiếm cuộc sống của cô nhiều năm như vậy, nhưng cô cũng phải biết lúc ấy cả hai chúng ta đều còn nhỏ, đều bú sữa của mẹ tôi lớn lên, bà ấy nhận sai hai đứa nhỏ cũng là bình thường mà. Nhưng mặc kệ nói như thế nào thì bà ấy cũng đã nuôi cô, cô không thể hận bà ấy, ngược phải hiếu thuận với bà ấy chứ! Hiếu thuận là truyền thống tốt đẹp của tổ tiên chúng ta không phải sao? Huống chi phải biết tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, cô khiến tôi không thoải mái cô cũng có được chỗ tốt nào đâu?”
Hà Loan Loan chỉ cảm thấy buồn cười, ánh mắt trở nên sắc lạnh: “Đúng vậy, cô khiến tôi không thoải mái thì cô được chỗ nào tốt?”
Hà Linh Linh nhanh chóng nói: “Tôi làm cô không thoải mái khi nào? Chúng ta là người một nhà, răng cắn trúng lưỡi không phải là chuyện rất bình thường sao?”
Hà Loan Loan gật đầu, bừng tỉnh đại ngộ: “À, cho nên cô cảm thấy ngủ chiếu mười chín năm là bình thường? Tiêu hết mấy ngàn đồng mẹ tôi để lại cũng là bình thường? Vậy cô tới tìm tôi làm gì?”
Sắc mặt Hà Linh Linh trở nên khó coi: “Cô... được rồi, để cô ngủ chiếu là không tốt, nhưng nếu lúc đó cô nói cô không muốn ngủ chiếu thì tôi có thể buộc cô ngủ chiếu sao? Còn số tiền đã tiêu, cô bám riết không từ bỏ cũng đâu có ý nghĩa gì, cô...”
Thấy cô ta mặt dày vô sỉ như vậy, Hà Loan Loan lười nói chuyện cùng cô ta, nhấc chân bước đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play