Thấy thái độ của Hà Loan Loan không đúng, Cố Dục Hàn bèn hỏi: “Làm sao vậy?”
Hà Loan Loan nhìn Tiểu Trương, không nói gì, dù sao đây cũng là việc tư.
Nhưng lúc xuống xe, cô cũng không còn tâm tình tới tiệm chụp ảnh nữa, trực tiếp lôi kéo Cố Dục Hàn nói: “Mẹ em họ Hà, em theo họ mẹ, nhưng cha em họ Lý, từ nhỏ mợ em đã tráo đổi em và chị họ Hà Linh Linh, chuyện này anh cũng biết rồi. Hiện tại mợ và chị họ đã rời đi, anh cũng biết. Nhưng có một chuyện em chưa nói với anh, trước khi bọn họ mất tích từng nhận được một lá thư gửi tới từ Kinh thị, lúc ấy em mơ hồ nghe được nhà họ Cố, đính thân từ nhỏ gì đó, Dục Hàn, sẽ không trùng hợp như vậy chứ? Nếu nhà họ Cố kia thật là nhà anh, vậy có thể Hà Linh Linh và Trần Thúy Hoa đã tìm đến Kinh thị rồi!”
Cố Dục Hàn lúc ấy đã được diện kiến sự xấu xa của Trần Thúy Hoa và Hà Linh Linh, cũng biết lòng người có thể vô sỉ tới mức độ nào.
Anh trầm ngâm một phen: “Bâu giờ anh đi gọi điện thoại hỏi một chút.”
Trong thành phố có một bốt điện thoại công cộng, Cố Dục Hàn gọi về nhà ba cuộc nhưng lại không có ai nghe máy!
Anh cảm thấy rất kỳ lạ, nhưng điện thoại không kết nối cũng chẳng biết phải làm sao, đành phải viết một lá thư gửi về trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT