Chu Khôn tức giận đến dậm chân: “Đây là ăn nói kiểu gì! Tào Hiểu Kiều, đi, chúng ta đi!”
Tào Hiểu Kiều lại không chịu đi, lên giọng nói: “Được! Vậy chúng ta nói cho công bằng! Lão Chu cõng lão Cố nhà cô về, bây giờ trở mặt thành thù?! Ăn của cô hai chén cơm cũng thành thù? Nếu là tôi thì chẳng cần cô tới cửa đã phải tự giác đưa đồ ăn qua rồi! Cách làm người quả là không giống nhau nha, có người không chỉ là vong ân bội nghĩa mà tâm địa còn đen tối không chịu được!”
Cố Dục Hàn bỗng nhiên lạnh mặt quát: “Đủ rồi!”
Dù sao anh cũng là phó đoàn trưởng, uy nghiêm còn ở đó, cho dù nhỏ tuổi hơn Chu Khôn nhưng một khi tức giận vẫn có thể khiến Chu Khôn sợ run.
Chỉ nghe Cố Dục Hàn nặng nề lên tiếng: “Chu Khôn, tôi rất cảm kích chuyện anh giúp đỡ tôi, sau khi trở về tôi cũng không nói gì, nhưng trong lòng anh biết rõ hôm đó đã xảy ra chuyện gì mà. Nếu anh và vợ anh vẫn luôn dựa vào cái gọi là ân tình để khoa tay múa chân với hôn nhân của tôi, nói xấu vợ tôi thì ngày mai tôi sẽ đi tìm đoàn trưởng Hạ. Chúng ta cùng nhau chỉnh lý lại chuyện này từ đầu tới cuối, ai đáng nhận công lao, đáng được báo đáp đều nhờ đoàn trưởng Hạ làm chủ xử lý, thế nào?”
Chu Khôn sợ tới mức toát mồ hôi lạnh!
Nếu chuyện này thật sự nháo tới mức đó, chắc chắn không tránh được phải điều tra lại từ đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play