Cũng may, đi thêm một lúc nữa thì Hà Loan Loan đã dần dần thích ứng với việc nắm tay người khác khi đi đường.
Trường tiểu học trong thôn giờ này không còn ai, một cô giáo khác đã về nhà ở mấy hôm nay, Hà Loan Loan buông tay Cố Dục Hàn: “Anh về đi, em tới rồi.”
Cố Dục Hàn nhìn trường tiểu học trong thôn, là một trường học cũ nát, tổng cộng có một tòa lớn, ngoài năm phòng học thì còn có một văn phòng.
Trong văn phòng chỉ có một cái giường đơn giản, thỉnh thoảng sẽ có giáo viên ngủ lại đây.
Cố Dục Hàn thoáng nhìn Hà Loan Loan, chỉ cảm thấy da cô vừa non vừa mịn.
Ở một nơi thế này thật sự không an toàn.
Anh không yên tâm: “Hay là anh tới đây luôn, cũng không thể để em một mình ở nơi không an toàn như vậy, thế này đi, hôm nay anh ở bên ngoài canh cửa.”
Hà Loan Loan sửng sốt, nhanh chóng giải thích: “Không sao, trường học rất an toàn, em khóa cổng chính lại là được, ban đêm nhiều sương như vậy, anh ở ngoài đó làm sao mà ngủ được?”
Cố Dục Hàn không thấy có vấn đề gì, chỉ cười nói: “Lúc bọn anh ra ngoài diễn tập cũng thường xuyên tìm đại một chỗ nào đó trong rừng núi để nghỉ ngơi qua đêm, ăn mặc cũng dày nên không sợ sương, anh ở bên ngoài ngay cửa sổ chỗ đầu giường của em, em có cần gì thì có thể gọi anh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play