Có lẽ là đau đớn làm người ta tỉnh táo, cô ta bỗng nhiên hoàn toàn tỉnh ngộ, cầu xin người trong trại tạm giam: "Làm phiền anh nói với bác hai của tôi, tôi bằng lòng, tôi bằng lòng ra nước ngoài, tôi bằng lòng lập tức ra nước ngoài, tôi không muốn ngồi tù, tôi biết sai rồi..."
Nhưng mà không ai để ý đến cô ta nữa.
Suốt cả quá trình Cố Dục đều mang sắc mặt âm trầm, đây là lần đầu tiên Hà Loan Loan nhìn thấy gương mặt anh đáng sợ như vậy.
Chẳng trách trước kia không có mấy ai trong viện gia quyến, dám trêu anh!
Anh trực tiếp bế ngang Hà Loan Loan lên: "Đi bệnh viện khử độc miệng vết thương."
Hà Loan Loan dở khóc dở cười: "Em bị thương ở cánh tay chứ không phải chân, em có thể đi được. Vả lại em có thể trực tiếp khử độc mà, vết thương nhỏ này em sẽ tự mình xử lý, tuyệt đối không để lại sẹo đâu."
Cố Dục Hàn không nói một lời, vẫn đưa cô tới bệnh viện, tìm hộ sĩ có năng lực tốt nhất băng bó rồi sau đó lại trầm mặc đưa cô trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play