Đoàn trưởng Từ cũng một bụng tức, hai người đi đến hành lang, anh ga theo bản năng thấp giọng rống lên giận dữ: "Tào Quyên cô điên rồi à? Làm ầm ĩ mọi chuyện lên như vậy? Đứa bé không thoải mái, cô tìm vợ của Cố Dục Hàn làm gì? Cô có biết hiện tại lữ trưởng Hoắc đã biết rồi không?! Ông ta còn tưởng tôi làm gì cô đấy!"
Tào Quyên kinh ngạc nhìn anh ta, môi run run, mới cười khổ nói: "Cho nên anh cho rằng anh không làm gì tôi?"
Đoàn trưởng Từ cười lạnh, nói không chút nào để ý: "Tôi đã làm gì cô? Cô là vợ của đoàn trưởng, bình thường ở viện gia quyến, ai dám bắt nạt cô? Ngay cả mẹ của Cố Dục Hàn cũng nể mặt tôi mà giới thiệu công việc cho cô đấy!
Mẹ tôi trông đứa bé, đứa bé đó khó trông, không phải cô không biết! Nhiều năm như vậy cô không sinh được con tôi cũng không trách cô, chỉ sinh một đứa con gái, tôi cũng chưa nói cái gì đúng không?"
Tào Quyên tuyệt vọng lắc đầu.
Cô ấy là một người yếu đuối, tất nhiên không thể nào hoàn toàn buông bỏ chuyện trước kia trong nháy mắt.
Nhưng lúc này, đoàn trưởng Từ làm chút do dự cuối cùng trong lòng cô ấy biến mất hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT