Cố Dục Hàn căn bản không muốn nhiều lời thêm một câu: “Tôi không cần lời xin lỗi của cô ngày hôm nay bởi vì cô không biết ý nghĩa chân chính của câu xin lỗi là gì. Trở về nói với cha cô, nhà họ Hoàng có thể dạy dỗ ra đứa con gái như cô, nhà họ Cố tôi sau này thật sự không dám qua lại với mấy người. Chuyện lần này tôi sẽ xử lý theo quy trình thông thường. Nếu sau này còn gặp phải chuyện như vậy, tôi không quản người khác như thế nào nhưng Cố Dục Hàn tôi tuyệt đối không nể tình.”
Ngữ khí của anh rất lạnh, không có bất kỳ cảm xúc nào.
Nếu muốn nói là có cảm xúc gì thì chỉ có chán ghét mà thôi.
Hoàng Vũ Vi tuyệt vọng nhìn anh, không thể tin vào mắt mình!
Cô ta từ nhỏ đã được người ta xem là con cưng của trời, tại sao tới trước mặt anh lại trở nên hèn mọn như vậy?
Anh nhấc chân muốn rời đi nhưng rồi lại buông một câu: “Cũng đừng vọng tưởng dính dáng gì tới tôi, một người đàn ông bình thường cũng sẽ không để cô vào mắt đâu.”
Không giống như Loan Loan của anh, chỉ cần là người bình thường thì đều yêu mến cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT