Hà Loan Loan chỉ cảm thấy buồn cười, cô cảm thấy đầu óc của người nhà này chỉ chứa toàn nước.
Tình nguyện cùng người thông minh đánh một trận chứ không muốn nói chuyện với người hồ đồ một câu.
Cô dứt khoát nói: “Doanh trưởng Dương, một khi đã như vậy thì anh đưa mẹ anh lên thành phố khám đi, mấy ngày nay bà ấy cứ chạy đến Trạm Y tế xem bệnh, rồi lại không hài lòng với kết quả của chúng tôi. Thật ra tôi chỉ muốn nhắc nhở một chút, mẹ anh nhiều lần phun đàm ven đường nhà tôi, trong đó còn lẫn tơ máu. Anh không tin thì tự đi mà xem.”
Nói đến cái này, có quân tẩu khác tới xem bệnh lập tức nói: “Doanh trưởng Dương, mặc kệ là trong đàm có máu không nhưng không thể tùy tiện phun như vậy! Cậu phải biết nhắc nhở mẹ cậu chứ!”
Dương Ba đỏ mặt: “Đều là hiểu lầm, hiểu lầm!”
Mẹ anh ta lại xoa eo: “Tôi phun đàm thì sao? Tôi phun vào miệng cô đấy! Còn không thể phun à?”
Hà Loan Loan nhếch môi cười, đứng dậy ra sau mành nói với vợ chính ủy: “Đồng chí Vương, bình này truyền hết rồi, tôi rút kim cho cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play