Tào Quyên gian nan hô to: “Lão Từ, lão Từ, bụng em đau, đau quá, không được rồi, con, con em xảy ra chuyện rồi!”
Đoàn trưởng Từ lập tức bò dậy: “Làm sao vậy? Anh đưa em đến Trạm y tế!”
Bà Từ nghe thấy động tĩnh, nhanh chóng khoác áo ngoài, vừa nhìn thấy đoàn trưởng Từ đang đỡ Tào Quyên không thể nào đứng thẳng được thì lập tức vỗ tay mắng: “Tạo nghiệt mà! Có cô vợ nhà nào mà không biết đẻ chứ! Sao tới lượt cô lại khó khăn như vậy! Bảy sống tám không sống! Cô không thể nhịn một chút được hay sao? Mới sáng sớm đã đòi đến Trạm y tế? Có nhà nào sinh con mà phải đi tìm thầy thuốc chứ? Lúc trước bọn tôi đang làm ruộng thì cứ sinh ngoài ruộng! Mới vừa sinh xong thì tôi đã đến bờ sông giặt đồ! Con khốn nhà cô chỉ biết tiêu tiền thôi!”
Vốn dĩ Tào Quyên đã đau đớn khó nhịn, lại bị mẹ chồng mắng một trận, chỉ cảm thấy dưới thân nóng lên, không chống đỡ được nữa, mềm oặt té xỉu.
Đoàn trưởng Từ hoảng sợ, nhanh chóng cõng cô ấy: “Tào Quyên! Em nhịn một chút! Anh đưa em tới Trạm y tế!”
Bây giờ đã là cuối tháng mười một, dù trời đã sáng nhưng bên ngoài lạnh chết người.
Cố Dục Hàn dậy sớm, lần nào anh cũng là người đầu tiên tới chỗ huấn luyện, tới trước mọi người rồi tự chạy bộ vài vòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT