Còn chưa nói hết câu, anh đã dùng một nụ hôn bịt kín môi cô, anh cắn cô như thể đang phát điên. Lâm Dĩ Vi liên tục né tránh, cũng cắn ngược lại anh, hai người giống như hai con thú đang cắn xé lẫn nhau trong đêm khuya, đấu tranh, dáng vẻ như muốn buộc đối phương phải đầu hàng, không chịu nhường nhịn nhau.
Cô đang mặc váy ngủ, anh khiến cô từ bỏ phản kháng dễ như trở bàn tay, Lâm Dĩ Vi ôm chặt lấy cổ anh như đang muốn bóp chết anh. Tạ Bạc lại chẳng hề để tâm, hơi thở tràn ngập men say của anh xâm nhập, ngoại trừ muốn cô ra thì chẳng còn muốn gì khác.
Cô áp sát vào tai anh, hơi thở của cô nhẹ nhàng, song giọng điệu đầy ngang ngược, nói: “Đến đi Tạ Bạc, làm đi, thử xem con của anh có giữ được không, đứa bé đầu tiên chết trong tay anh, tôi muốn xem xem anh có còn mặt mũi để sống tiếp không.”
Tạ Bạc ngừng cử động, vùi mặt vào cái cổ mịn màng mỏng manh của cô.
“Em chỉ cần anh ta.” Anh vẫn lặp lại câu nói kia, như đang nói mớ sau khi say: “Em không cần tôi mà chỉ cần anh ta.”
Trong màn đêm, Lâm Dĩ Vi cảm thấy có thứ gì đó đang cọ vào cổ cô
Cô sờ thử, ươn ướt, âm ấm, mằn mặn, cô tưởng mình cắn khiến anh bị thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT