“Nếu không thì mày sủa hai tiếng để gọi anh ấy ra đi.”
Berger đã được huấn luyện kỹ càng, tất nhiên là sẽ không tùy tiện há miệng sủa bậy. Nó chỉ hừ hừ mấy tiếng rồi dụi đầu vào lòng bàn tay của Lâm Dĩ Vi, ngoan ngoãn nằm bên cạnh cô, đưa ánh mắt đáng thương nhìn cô.
Lâm Dĩ Vi lấy thức ăn khô trong túi xách ra đút cho nó, bụng mình thì lại đói đến mức kêu lên rồn rột nhưng cô đã ăn hết sandwich mà mình mua ở cửa hàng tiện lợi của sân bay rồi, cũng không thể nào ăn thức ăn đông lạnh của chó được chứ.
Cơn mưa cứ rơi rồi lại tạnh, cây chuối tây ngoài cửa bị gió thổi mạnh đến nghiêng ngả, lá cây vang lên tiếng rào rào. Hai tay Lâm Dĩ Vi ôm lấy người mình, chú chó nhận ra cô đang bị lạnh đến mức cả người run lên cầm cập nên tiến lại gần cô, đặt đầu chó lên đầu gối cô, để cô ôm nó sưởi ấm.
Chỉ nghe “két” một tiếng, cuối cùng thì cánh cửa cũng mở ra.
Lâm Dĩ Vi vội vàng đứng dậy, Tạ Bạc bước ra khỏi căn nhà tối tăm, dáng vẻ giống như là một bóng ma vậy.
Cơn gió thổi tung tóc mai đen nhánh trên trán anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT