Lâm Dĩ Vi sốt đến độ mơ màng, cảm giác ai đó đang đắp chăn cho mình khiến cô cố gắng mở mắt ra, sau đó nhìn thấy Tạ Bạc đang vén chăn cho cô.
Anh xong việc bèn đi đến cạnh giường, kéo đầu cô ra, để cô dựa vào anh thoải mái nghỉ ngơi.
Anh rất ít khi dốc lòng chăm sóc một người như vậy, đến cả chó cưng Berger của anh mà anh còn chưa từng vén chăn cho nó, trông nó suốt đêm, dù con chó là người bầu bạn bên cạnh anh lâu hơn bất cứ người nào khác.
Sau khi náo loạn một trận, cái trán của Lâm Dĩ Vi càng ngày càng nóng. Cô kiệt sức, rệu rã tựa vào bờ vai rắn chắc của anh, để mặc anh ôm cô, ngửi hương thơm trên người cô, mở môi cô ra rồi nhẹ nhàng cọ xát.
Lâm Dĩ Vi không ngủ, thế nhưng cô chẳng còn đủ sức nhấc nổi đầu ngón tay lên nữa là, chỉ khao khát nhìn anh bằng đôi mắt tựa như biết nói…
Tạ Bạc là cọng rơm cứu mạng cuối cùng của cô, không còn gì nữa… Dù vừa rồi anh đã phá hỏng kế hoạch của cô, không cần biết anh vô tình hay cố ý, cô chỉ biết một điều rằng nếu không nắm được Tạ Bạc, bóng dáng chàng trai gầy gò biến mất trong màn sương sớm tại ngõ nhỏ sẽ là lời từ biệt sau cùng trong cuộc đời của anh ấy.
Cô muốn gặp lại Lâm Tà, muốn hỏi anh ấy rốt cuộc… Vì sao.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT