Ngày hôm sau, Tạ Bạc gọi dì Lộ tới chung cư Ramon, ban ngày anh không có ở đây thì dì Lộ sẽ chăm sóc cục cưng.
Bà ấy là người duy nhất Lâm Dĩ Vi từng tin tưởng, đứa bé từ khi sinh ra đã được bà ấy chăm sóc, cho nên rất thân thiết với bà ấy, cũng không quấy khóc.
Dưới hầm để xe, Tạ Bạc điều chỉnh thử chiếc Maserati của Lâm Dĩ Vi, bình luận: “Loại này nhìn ngoài thì hoành tráng, tính năng lại không tốt, khi nào em mang nó đến câu lạc bộ DS, tôi cải tạo nó cho em.”
Lâm Dĩ Vi đuổi anh ra khỏi xe, tự mình ngồi vào: “Không cần, tôi cũng đâu phải tay đua xe gì.”
“Lê Độ nói kỹ thuật bây giờ của em có thể so sánh với mấy tên nhóc mới chơi trong câu lạc bộ của chúng tôi.”
“Tại sao anh lại tự hào như thế?”
“Em là học trò duy nhất của tôi, kỹ thuật em tốt như vậy, sao thầy lại không tự hào chứ?” Tạ Bạc dựa vào thân xe Maserati của cô, nghiêng đầu hỏi: “Em có hứng thú gia nhập câu lạc bộ DS hay không? Câu lạc bộ vẫn chưa có tay đua nữ đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play