Đồn công an.
Nhìn hàng dài những người đàn ông cao to, thô kệch trước mặt, viên cảnh sát cau mày, vẻ mặt đầy hắc tuyến: “Nói đi, vì sao lại đánh nhau?”
Gã đại ca, với phong thái lãnh tụ, bước lên trước, vội vàng thanh minh: “Oan uổng quá, đồng chí cảnh sát! Chúng tôi chỉ đang tổ chức tụ họp bang phái thôi, hoàn toàn không hề đánh nhau, thật sự không đánh nhau!”
Viên cảnh sát lập tức đập bàn, giận dữ quát: “Còn dám gọi là bang phái? Nhà nước đang ra sức trấn áp thế lực đen, bài trừ lưu manh côn đồ, vậy mà các anh lại ngang nhiên hoạt động? Định đối đầu với quốc gia đấy à?”
Gã đại ca lập tức im bặt. Tiểu Trịnh đứng bên cạnh chỉ biết cạn lời. Ba mươi năm cuộc đời huy hoàng của hắn xem như chấm hết vào đêm nay, lại còn phải gọi cả sếp đến cứu nữa chứ.
“Nếu không phải anh đã giúp đỡ rất nhiều cho Phố Ngọn Đèn Dầu, lại không phạm lỗi gì quá lớn, thì tôi đã tống anh vào đây để giáo dục lại rồi!”
Lục Sơn Hà vừa bước vào đồn công an liền nghe thấy những lời này của viên cảnh sát nói với gã đại ca.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT