Bảo Hiên và Kiều Lâm mệt mỏi xoa mặt, bọn họ rất muốn chửi người, nhưng giận mà không dám nói gì.
Hỏi thì đánh không lại, đối phương lại còn không phải người nữa chứ!
Bọn họ chỉ có thể học theo Lộc Châu, mặt mày ủ rũ cười với Vân Linh.
Vân Linh thấy biểu cảm của đám nhóc con này, nỗi lòng bực bội vì tình ti của Lộc Châu cũng dịu xuống, càng thêm hứng thú trêu đùa đám nhóc này.
Còn việc có bị người ta hận hay không ư? Thần chẳng thèm để ý.
Thần chính là ác nguyên, không chuyện ác nào không làm, khiến người ta thích thì đúng là gặp quỷ.
"Nếu ngươi ở lại chơi với ta, ta bảo đảm mỗi ngày ngươi đều có thể vui vẻ như vậy." Vân Linh véo véo khuôn mặt phúng phính của Lộc Châu, khẽ cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT