Vân Sát thấy cũng có lý. Hắn giờ đã là người có đạo lữ, phải học cách dày mặt một chút mới được, không thể để tiểu nha đầu kia vượt mặt.
Thanh Liên Hỏa chẳng hay hai người đang nghĩ gì trong đầu, giọng điệu thì ôn nhu, nhưng lời nói lại chẳng mấy dịu dàng: "Hai đứa các ngươi, song tu đến hỏng cả đầu rồi à? Có biết gì về tiên đoán không?"
Vân Sát ngẩn người: "Ý của Tiền bối là... không được nói?"
Thanh Liên Hỏa đáp: "Thiên phú tiên đoán vốn không nên xuất hiện ở hạ giới, nhưng vì nó tồn tại trong huyết mạch, Thiên Đạo cũng không thể ngăn cản, mà chỉ có thể chế ngự."
"Nhưng nếu các ngươi đem tiên đoán nói ra, chính là phá vỡ quy tắc của Thiên Đạo, rất có thể dẫn đến nguy cơ sâu sắc hơn. Dù thế nào đi nữa, tiên đoán ít nhiều gì cũng sẽ trở thành hiện thực, đó mới là ý nghĩa tồn tại của thiên phú tiên đoán."
Nếu lời tiên đoán thốt ra đều bị người ta thay đổi, vậy còn gọi gì là thiên phú tiên đoán nữa?
Thật là một nghịch lý.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT