Hai huynh đệ cũng không ngốc, giờ thì bọn hắn đã nhìn ra, Lộc Châu không có 'hảo tâm' đến mức giúp bọn hắn tiến hóa huyết mạch, đây là chuẩn bị bồi dưỡng người cho riêng mình trước thì có.
Cũng không sợ Lộc Châu không dạy bọn hắn, đổi công pháp xong sớm chừng nào, bắt đầu kiếm tiền sớm chừng nấy mới là thật.
Lộc Châu ngồi trở lại bên cạnh Vân Sát, lẩm bẩm: "Thế nào cũng bắt ta nói rõ ra, ta còn cần mặt mũi nữa chứ?"
Vân Sát mỉm cười, đến chính hắn còn chưa kịp phản ứng lại đã buột miệng thốt ra: "Điều này chứng minh trận pháp của ngươi lợi hại, bọn họ quá khát khao được ưu tú như ngươi, nên mới mất đi chừng mực."
Nói xong Vân Sát liền ngẩn người, hắn thấy câu này quen quen, chắc là... học được từ Lộc Châu và đám bạn nhỏ của nàng?
Hắn học mọi thứ từ trước đến nay đều rất nhanh.
Lộc Châu được hắn khen thì quả thật rất thoải mái, cằm lại nghếch lên cao hơn, khóe môi cũng cong lên: "Vậy chúng ta tiếp tục chế tạo trận bàn nhé!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT