"Vân Sát từ trung tâm thành ra ngoài, đám tà tu kia biết đâu đang ấp ủ ý đồ xấu xa gì, ta bảo hắn ăn mặc giản dị một chút để tránh gây chú ý, cũng là vì sự an toàn của Vân Sát sư điệt thôi."
Còn việc hắn khuyên Vân Sát nhất định phải bình phàm đến mức không ai nhận ra thân phận của hắn, chủ yếu là để tiện cho Không An tìm kiếm thiên tài địa bảo tăng thọ, lừa Nhị Cẩu nhà họ thì được, chứ đừng hòng qua mắt được cáo già Không An này.
Không Tịnh và các trưởng lão khác im lặng một thoáng, rồi lập tức phụ họa theo lời Tuệ Khả, ai nấy đều có ý tốt cả.
Chỉ cần không ai biết Vân Sát là Phật tử, ít nhất là không ai biết Phật tử tên Triệu Nhị Cẩu, thì hình tượng Phật tử chùa Tức Phạn của họ vẫn còn giữ được.
Tuy rằng chùa Tức Phạn ở thổ vực cũng chẳng có gì đáng nói, nhưng ít ra ra ngoài còn có thể vớt vát được chút nào hay chút ấy.
Không An lười nghe hòa thượng niệm kinh, mất kiên nhẫn xua tay: "Được rồi, chuyện này ta biết rồi. Ngũ Hành Tinh Nguyên Đại Trận vốn dĩ sinh ra là để phòng ngừa Ác Khí, các ngươi cùng các tông môn khác trông coi cẩn thận là được."
"Mau đi đi, đừng làm lỡ ta nói chuyện với đồ đệ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT