Trong đáy mắt vẫn là sự tĩnh lặng như giếng cổ, thậm chí còn đen đặc hơn, nhưng lại không hề có cảm giác an tường bình thản, dường như có vô biên ác ý sắp tràn ra từ đôi mắt hắn, khiến Lộc Châu sợ hãi rụt cổ lại.
Hắn đột ngột nhắm mắt lại, nói ngắn gọn: "Lộc đạo hữu, ta một lòng phụng dưỡng Phật Tổ."
Lộc Tình hé mắt nhìn trộm: "..." Chậc chậc, Nhãi Con nhà ta quả thật là cầm thú.
Người ta đã từ chối rõ ràng như vậy rồi, Lộc Châu thế mà vẫn ngang ngược hỏi một câu đầy lý lẽ:
"Vậy Phật Tổ có nói, nếu có thí chủ muốn sờ ngươi thì không được sao?"
Vân Sát: "..."
Lộc Tình nghĩ thầm, câu hỏi hay đấy, Phật Tổ nghe xong phỏng chừng cũng phải rơi lệ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play