Lúc này, Ân Sanh cùng đám Ngân Giao khác đang nấp trong biển nghe lén không chịu nổi nữa, Ân Sanh đột nhiên từ mặt biển bay lên, giận trừng Lộc Châu: "Ngươi nói bậy! Không Hầu và Lộc Dao đã sớm trộm bảo vật của ta rồi bỏ trốn!"
Kiếm Mính nheo mắt: "Ta còn có cả lưu ảnh thạch đây này!" Đây là muốn để đồ đệ nàng làm người ta phụ trách hả?
Ân Sanh ngẩng cao cằm: "Thì sao! Đây là Giao Nhân Hải! Vân Chân Giới cần Giao Nhân Hải giao châu, ngươi dám - á!"
Tiếng "á" của nàng còn thảm thiết hơn cả Lộc Châu, nghe mà thấy đau thay...
Lộc Châu nhìn Ân Sanh bay thành một chấm đen, trong lòng cảm thán, Tam công chúa diễn hay thật.
Kiếm Mính hừ nhẹ, Ân Loan Nguyên Anh kỳ còn không dám léo nhéo trước mặt nàng, con Giao Nhân này tưởng nàng là Lộc Châu chắc, gan mọc trên linh phủ rồi hả?
Nàng nhìn mấy trăm Ngân Giao đang vây quanh, còn có Ân Loan mặt mày âm trầm như muốn nhỏ cả nước, quả thật là kẻ trơ trẽn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play