Trên đường đi, Lạc Thanh Liên kể lại chi tiết cho Dung Cửu Tiêu nghe về tình cảnh của nữ quỷ Lư Minh Nguyệt.
“Uông Triệu Minh em cũng từng nghe nói qua, tác phong của hắn, đích thực chẳng ra sao. Lư Minh Nguyệt hẳn không phải nữ sinh đầu tiên bị hắn khinh nhục, chỉ là phần lớn người ta đều lựa chọn nhẫn nhịn mà thôi.”
Dung Cửu Tiêu vốn là sinh viên hệ chính quy của Đại học Yến, đối với tác phong hành sự của đám giáo sư cũng có đôi chút hiểu biết.
Hắn nói: “Hắn xem như là người có quyền trong ngành khảo cổ, trong giới chúng ta cũng khá nổi danh. Chỉ là, ba tháng trước bị chẩn đoán ung thư tuyến tuỵ giai đoạn cuối, đến giờ vẫn nằm viện. Trước đó, giáo sư bảo tôi đến thăm, tôi từ chối.”
Dung Cửu Tiêu vốn cũng biết xem tướng, lần đầu gặp Uông Triệu Minh liền nhận ra người này nghiệp chướng quá nặng, không muốn dây dưa thêm.
Tính hắn không tốt lắm, từng vài lần bị Uông Triệu Minh mời dự tiệc, đều bị hắn thẳng thừng từ chối. Chỉ sợ Uông Triệu Minh cũng chẳng ưa gì hắn.
Lạc Thanh Liên lắc đầu: “Cái hạng người mặt người dạ thú như hắn, mắc ung thư tuyến tuỵ coi như còn nhẹ.”
Tuyến tuỵ ung thư được mệnh danh là vua của các loại ung thư, một khi phát hiện đã là giai đoạn cuối thì nhiều nhất chỉ còn sống được ba đến sáu tháng. Lạc Thanh Liên vốn định để Uông Triệu Minh ngồi tù mười năm tám năm, không ngờ hắn lại trực tiếp đi gặp Diêm Vương.
Chuyện này khiến cậu rất không hài lòng. Trong lòng cậu luôn cho rằng chuyện nhân gian nên để nhân gian giải quyết. Nếu để lên trước mặt Lục Phán, công đức và tội nghiệt chồng chất lẫn nhau, e rằng cũng khó mà định được hình phạt thỏa đáng.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play