Thiên Diễn Thành được chia thành bốn khu đông, tây, nam, bắc. Phía đông là chủ thành, nơi đặt đế cung, các đệ tử của Dung tộc đều cư trú tại đây. Phía tây là khu vực rèn luyện, sản vật phong phú, phần lớn các đoàn lính đánh thuê và đệ tử muốn rèn luyện đều chọn Tây Lĩnh.
Phía nam là nơi phố xá nhộn nhịp, rượu quán nối tiếp, tiệm son phấn, tiệm đan dược, khí cụ, thương hội tụ tập.
Phía bắc là khu dân cư, ngoài Dung tộc ra thì các bách tính còn lại trong Thiên Diễn Thành đều sinh sống tại đây.
Nhiều năm trôi qua, khi Lạc Thanh Liên quay trở lại Thiên Diễn Thành, tâm trạng đã khác xưa rất nhiều.
Năm đó, cậu chẳng hiểu gì về thế giới bên ngoài, ngây ngô theo Dung Cửu Tiêu vào thành, giống như một đứa trẻ mới từ vùng núi hoang vu bước ra, cái gì cũng thấy mới mẻ. Trên đường vào thành, cứ quấn lấy Dung Cửu Tiêu bắt mua hết món ăn vặt này đến đồ chơi nhỏ kia, may mà túi trữ vật của Dung Cửu Tiêu đủ lớn, nếu không thì thật chẳng biết mang kiểu gì.
Lạc Thanh Liên rất thích Thiên Diễn Thành, vì nơi này lúc nào cũng ồn ào náo nhiệt, rượu ngon đậm vị hơn nơi khác, đồ ăn thơm ngọt lại dồi dào linh khí, chỉ cần có đủ linh thạch, cơ bản muốn mua gì cũng có thể mua được.
Nơi đây ca múa thái bình, chẳng khác nào một chốn nhân gian cực lạc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT