Dung Cửu Tiêu nói: “Nếu Bạch Ngọc Kinh là chi nhánh mới của Thần giới, vậy bọn họ còn tranh giành Vũ Cửu Thiên làm gì?”
Nguyệt Kiến Vi chớp mắt, đáp: “Đã gọi là chi nhánh, thì khả năng còn có các thế giới khác, các chi nhánh khác. Mà giữa chi nhánh với chi nhánh, tám chín phần là quan hệ cạnh tranh. Ai có thể làm ra nhiều pháp bảo liên quan đến Thần giới hơn thì người đó được lợi hơn. Huống chi, ta còn có một suy đoán Vũ Cửu Thiên này quan hệ trọng đại, Thần giới muốn thu hồi, mà Bạch Ngọc Kinh liền trở thành kẻ chấp hành.”
Lạc Thanh Liên liếc nhìn hắn ta, nói: “Tất cả những thứ này đều là ngươi tự suy đoán thôi đúng không?”
Nguyệt Kiến Vi nghiêm mặt đáp: “Là ta suy đoán có căn cứ hẳn hoi. Không giấu gì ngươi, trước đây Bạch Ngọc Kinh từng có chút giao tình với ta và ca ca Thương Lan. Chỉ là sau đó chúng ta rời đi du ngoạn khắp nơi, giao lại Bạch Ngọc Kinh cho người khác quản lý. Qua bao nhiêu năm, Bạch Ngọc Kinh đã thay đổi hoàn toàn, không còn giống như ban đầu, nên lần này ta mới cố tình nhắm vào nó.”
Lạc Thanh Liên lạnh giọng cười: “Ngươi tính toán cũng khéo thật. Nếu Vũ Cửu Thiên thật sự là bảo vật được Thần giới chỉ đích danh, ngươi lại đưa nó vào tay ta. Lỡ có chuyện gì xảy ra, ta chẳng phải sẽ thành cái gai trong mắt Bạch Ngọc Kinh? Còn ngươi thì phủi tay không dính dáng gì.”
Nguyệt Kiến Vi: “……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT