Dung Cửu Tiêu cứ thế đứng bên cạnh nhìn, hoàn toàn không thấy chán.
Qua một lúc lâu, Lạc Thanh Liên mới thu dọn xong một đống đồ bói toán lặt vặt, thở dài, chống eo đứng dậy.
“Tính ra được gì không?” Dung Cửu Tiêu bước lên đỡ cậu, thuận miệng hỏi.
“Không tính ra cái gì cụ thể, nhưng là điềm đại hung.” Vẻ mặt Lạc Thanh Liên có phần nghiêm trọng, nói: “Trên Vũ Cửu Thiên kia treo mấy cọng lông của kỳ lân, em đoán là của Nguyệt Kiến Vi, từ đó mà suy luận ra một chút.”
“Là đại gian đại ác sao?” Dung Cửu Tiêu hỏi.
“Chưa đến mức ấy.” Lạc Thanh Liên thở dài, nói: “Nhưng em lại phát hiện hắn là một kẻ trọng sinh.”
Trên đời có vô số loại cấm thuật, nhưng những loại đó hiếm khi liên quan đến thời quang luân chuyển. Dù gì trời ở trên, đất ở dưới, trăm sông đều đổ về biển, vạn vật sinh tử luân hồi, hoa cỏ có lúc nở lúc tàn, hết thảy đều thuận theo dòng chảy thời gian mà tiến về phía trước.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play